Diên Vỹ

một buổi sáng nào ...!


mình gặp nhau buổi sáng
cất tiếng chào, đôi câu hỏi ...thế thôi
lòng anh đơn côi
hồn em trống vắng ...
năm tháng dần qua, già héo tuổi đời


sao mình không thử cuộc chơi
để đánh đổi những đơn côi thành hai tâm hồn đồng điệu
hay ích ra nỗi sầu không nặng trĩu
ngày cuối đời ...
có kẻ khóc ...
cũng vui ...!


...

ở ngoài kia, con nắng tắt rồi
đêm chợt đến
em rùng mình sợ hãi
chấp tay em thầm van vái
một buổi sáng nào ...
mình chạm được hồn nhau

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "một buổi sáng nào ...!"